Blog Radio 289: Hạnh phúc rồi sẽ mỉm cười với ta
Đăng lúc: Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2013
Đăng bởi: Unknown
Lá thư trong tuần: Điều bí ẩn giản dị của hạnh phúc - Khám phá Hạnh phúc là gì qua những con chữ H-a-p-pi-n-e-s-s - Những câu danh ngôn ý nghĩa về hạnh phúc - Câu chuyện ngụ ngôn về Hạnh phúc
Chia sẻ: Hạnh phúc rồi sẽ mỉm cười với ta
Đêm nào cũng nghe Blog Radio chợt thấy xao xuyến lạ, nhắm mắt lại ta nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ, mơ những giấc mơ thật đẹp như giọng nói ấm áp, như những câu chuyện cổ tích đưa ta vào những giấc mơ diệu kì ta chợt nhận ra có những điều nhỏ bé, giản dị nhưng lại mang đến thật nhiều ý nghĩa, chiếc lá rụng cuối thu, những tia nắng đầu hạ, một nụ cười của ai đó, một ánh mắt nhìn trìu mến, một cái ôm nhẹ giữa mùa đông giá rét đủ để cảm nhận được yêu thương và giữ lấy yêu thương…
Ta vô tình nhận ra những yêu thương quanh ta, vô tình nhận ra ta đã lãng quên những điều ta cần phải nhớ, vô tình nhớ rồi vô tình quên lãng, để khi soi rọi vào tâm hồn ta mời thấy nó thật đẹp, nhẹ nhàng và bất chợt ta thấy yêu cuộc sống hơn. Có những mối tình chợt hóa thành kỉ niệm khi mà nó còn chưa kịp bắt đầu để lại những khoảng trống vô hình, có những đau thương, mất mát, có những người ra đi để lại trong lòng người ở lại những vết thương sâu thẳm. Để rồi ta biết ta cần trân trọng những gì ta đang có…
Chợt nhận ra ta cũng thật nhạy cảm, cũng khao khát yêu thương, chở che, cũng mơ về 1 miền cổ tích, nơi có chàng hoàng tử và nàng công chúa và hoàng tử sẽ đánh thức công chúa bằng một nụ hôn thật nhẹ, thật nhẹ đủ để nàng cảm nhận được hơi ấm.
Ta cũng xao xuyến với mùa thu, với hương hoa sữa thơm từng góc phố, một mình ta bước giữa con đường thơm mùi hoa sữa ấy. Ta cũng yêu màu bằng lăng tím, tím cả khoảng trời mỗi khi hè về, ta yêu cả những khoảng trời rực màu phượng đỏ, mỗi lần ngắm nhìn hai sắc màu ấy, ta lại nhớ về những người bạn, nhớ tuổi học trò áo trắng thơ ngây, nhớ một thời tà áo dài tung bay trong gió, ta cười hồn nhiên không chút suy tư.
Và Ta yêu Hà Nội dù nó ồn ào, náo nhiệt bởi Hà Nội là những kí ức về anh - mối tình đầu ngây thơ, trong sáng, về những góc phố quen, những con đường thơ mộng đã đi vào trái tim ta thật nhẹ nhàng. Và giờ đây, ta yêu Hà Nội bởi Hà Nội đã lấp đầy những khoảng trống mà anh tạo ra, bởi nơi đây đã cho ta những tình cảm mới — những tình cảm mà ta trân trọng…
Ta sợ, sợ những mộng mơ của tuổi trẻ, sợ khi mang trong mình một trái tim nhạy cảm, một tâm hồn lãng mạn để rồi không khi nào ta thấy mình hạnh phúc trọn vẹn, ta hụt hẫng trước hiện tại và ta sợ sẽ làm tổn thương những người quanh ta, những người yêu ta thật lòng. Nhưng ta biết cuộc sống có những hạnh phúc rất đỗi giản di, nó chẳng ở đâu xa xôi mà ở ngay bên cạnh ta, ta sẽ học cách nâng niu, học cách yêu thương và học cách chấp nhận. Ta biết ta đã làm tổn thương nhiều người và ta ước cho những vết thương sẽ sớm lành, ước cho những trái tim cùng chung nhịp đập sớm tìm thấy nhau, ước cho những ai yêu nhau sẽ bên nhau mãi mãi và ta ước cho riêng ta một hạnh phúc trọn vẹn.
Hà Nội đang chuyển mình sang hạ, những ánh nắng chói chang khiến ta thèm cái cảm giác se lạnh cuối đông, ta biết có những điều qua đi ta mới thấy nó đẹp như thế nào, ta biết có những điều chỉ đẹp khi mà nó đi qua và có những điều khi lặp lại sẽ chẳng còn gì là thú vị như ta và anh, như cuộc tình dang dở, như mối tình đầu chưa hề có bắt đầu và kết thúc ấy, ta sẽ giữ nó trong tim như một kỉ niệm đẹp, ta biết ta cần sống hết mình cho hiện tại, cho ngày hôm nay.
Sẽ còn mãi những yêu thương, nhung nhớ, những khúc tình ca của tuổi trẻ. Vẫn còn đó những khao khát yêu thương. Và ta đã từng mơ, mơ về mái nhà đầy ắp tiếng cười trẻ thơ, nơi có những loài hoa mà ta yêu thích, ta sẽ tô vẽ ngôi nhà thật đẹp và ấm áp, sẽ là màu trắng tinh khôi và sắc hồng rực rỡ của hoa giấy và hoa tigôn, một ngôi nhà mà bao người mơ ước, không chỉ bởi vẻ ngoài của nó mà còn bởi những tình cảm tuyệt vời mà mỗi thành viên trong gia đình giành cho nhau. Ta từng mơ, đang mơ và vẫn sẽ mơ… nhiều lắm và ta tin, tin rằng điều đó sẽ trở thành hiện thực khi trái tim ta vẫn đỏ những khao khát yêu thương.
Và ta đang chờ, chờ một nửa yêu thương, một nửa của cuộc đời ta, hạnh phúc rồi sẽ mỉm cười với những người biết kiên nhẫn chờ đợi và người biết nuôi dưỡng niềm tin, ta cũng tin, tin vào những điều kì diệu trong cuộc sống dù ta biết cuộc sống chứa đựng rất nhiều những nỗi đau, những mất mát nhưng hãy cứ tin đi vì cuộc sống này vốn rất công bằng, lấy đi của ta một thứ, sẽ đem đến cho ta một thứ khác, chỉ là chúng ta cứ mãi nhìn vào thứ đã mất mà thôi…
Ngoài kia trời đang mưa, những cơn mưa đầu hạ… ta đã từng rất sợ những cơn mưa trong đêm khuya vì ta sợ, sợ nỗi cô đơn ngự trị. Nhưng giờ đây ta đã mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ để vượt lên những nỗi sợ hãi, mạnh mẽ vì ta tin một ngày nào đó yêu thương sẽ gõ cửa, hạnh phúc sẽ mỉm cười với ta.
Chúc cho những trái tim cô đơn sớm tìm được một yêu thương của mình và trong thời gian chờ đợi hãy làm mới tâm hồn mình, hãy dọn dẹp, gói ghém thật kĩ những gì thuộc về quá khứ để có thể cười—một nụ cười đơn thuần, ai đó đã từng nói: “nếu bạn đã dốc hết sự ngây ngơ để yêu một người trong quá khứ, thì hãy yêu người đến sau bằng tất cả sự trưởng thành”. Ta sẽ yêu người đến sau, bằng tất cả sự trưởng thành!
Gửi từ Nguyễn Hương - huong56dkto@g...
blogviet.com.vn
Đăng nhận xét