Chúc các bạn một ngày vui vẻ và hạnh phúc.

    Ông nội…


    Ông ơi, thế là hôm nay đã là ngày giỗ thứ 5 của ông rồi. Giỗ ông, con không được về để thắp cho ông nén nhang thơm. Con mong và cầu chúc ông sẽ được an nghỉ nơi thế giới hiền bi. Con và các anh chị em thương nhớ ông nhiều. Gửi tới ông tấm lòng thành kính nhất!
    Thời gian trôi đi nhanh quá, con đã mất ông 5 năm. Vậy mà ký ức của con về ông vẫn còn mới nguyên vẫn còn như ngày hôm qua ông ở bên. Ông vẫn  hiện lên trong con là chòm  râu ấy, vẫn chiếc áo gụ nâu bạc màu sương gió với chiếc quần sọc ống sắn ống thả. Ông vẫn về với con  trong  nhiều đêm, trong những giấc mơ. Ông vẫn rất hiền từ, cái nhìn trìu mến, giọng nói ấm trầm. Con tưởng rằng hương thơm của những miếng trầu ông ăn đang quyện lại. Con lại nhớ ông, lại thèm ăn món xương sườn rim hành, món ăn mà chỉ có ông mới mang lại được hương vị ngậy ngậy, ròn ròn, thơm thơm, món ăn mà từ ngày ông mất đến giờ đã 5 năm chưa có ai làm lại cho con ăn nữa.

    Ông vẫn luôn trong con là người ông tuyệt vời nhất, yêu thương nhất. Tuổi thơ bên ông con vẫn nâng niu cùng những kỷ niệm. Kỷ niệm về những cây vải ông trồng, những gốc na ông xới, những quả mít vàng ươm nứt ra vì nắng như những trái bóng nhuộm nâu màu đất của anh em con bị quệt dọc một vệt sơn vàng, ôm đầy trên thân cây sần sùi.



    Những gì ông đã dạy, con vẫn mang theo làm hành trang cuộc sống. Câu chuyện ông kể về mối quan hệ giữa con sâu và thân cây hồng xiêm. Hai sinh vật ấy đối lập nhau nhưng là hai mặt của cuộc sống. Nhựa sống của cây hồng là thức ăn, là nguồn sống của con sâu, nhưng chính nỗi đau sâu gây ra khiến cho cây hồng mạnh mẽ hơn, cứng rắn hơn để tồn tại để có được những quả ngọt. Ông nói cuộc sống cũng sẽ đối xử tương tự với con nhưng điều con cần làm là phải tự xây dựng cho mình một nghị lực và niềm tin sắt đá, phải có yêu thương và đủ bao dung để nhận thức được rằng sâu không phải là kẻ thù của cây hồng. Và con đang sống những ngày như lời xưa ông nói, con bước đi từng bước vững chắc với điểm tựa là tình yêu và những bài học của ông.
    Qúa khứ lùi đi, con vẫn luôn còn nguyện ước được một lần đu võng qua cánh tay đưa của ông, nguyện một lần nữa theo sau ông trên những con đường gạch phủ đầy rêu mờ, ước một lần ôm lấy ông vuốt chòm râu thưa một nửa nhuộm đỏ nước trầu.
    Ông không còn sống nhưng ai bảo là ông đã mất? Ông vẫn vẹn nguyên trong con là muôn và yêu thương, ngàn lần kính trọng. Ông vẫn trong tim con, trong kỷ niệm của con đôn hậu, hiền lành và bao dung. Ông vẫn ở nhà mình trên tấm ảnh thờ ông nhỉ? Ông vẫn cạnh bên con bên cháu, trong trái tim của cả nhà. Ông vẫn là ông nội của muôn ngày cuộc sống con.
    Gửi từ email venoinangyeuthuong@


    Radio liên quan:

    Ý kiến bạn đọc [0]:

    Đăng nhận xét

Thông báo

Đóng

Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn nhấn vào đây để cùng chia sẻ bài viết với chúng tôi

To Top